Bé Thỏ Đất Và Ngôi Nhà Mơ Ước
Trong khu rừng Cỏ Mật, có chú thỏ đất tên Bé Đậu hay bị bạn bè trêu là 'Thỏ Cuống' vì tính nhút nhát. Một chiều mưa gió, trận bão kinh hoàng đã cuốn bay nhà của Bé Đậu lên trời. Sáng hôm sau, chú ngồi khóc thút thít dưới gốc sồi già...
Cụ Rùa chậm rãi an ủi:
'Con hãy mạnh mẽ lên! Nhà mất ta xây lại, nhưng lòng can đảm mất thì chẳng gì thay được!'
Bé Đậu gật đầu quyết tâm. Với sự giúp đỡ của Chích Chòe biết bay xa tìm nguyên liệu, Bác Gấu khỏe mạnh kéo gỗ và Anh Sóc nhanh nhẹn đan lá, ngôi nhà mới dần thành hình.
Nhưng khó khăn lớn nhất chính là nỗi sợ độ cao! Bé Đậu phải trèo lên cây cao nhất rừng để lấy 'Lá Vàng Thần Kỳ' lợp mái. Tim đập thình thịch, chân run lẩy bẩy...
Bỗng chú nhớ lời Cụ Rùa dặn:
'Nước mắt chỉ làm ướt má. Hãy nhìn về phía mặt trời!'
Ngậm chặt chiếc lá trong miệng, Bé Đậu từng bước chinh phục ngọn cây. Gió rít bên tai, cành cây đung đưa, nhưng ánh mắt chú vẫn dán chặt vào khoảng trời xanh phía trước...
Khi cả khu rừng cùng chung tay, ngôi nhà hình trái tim đã hoàn thành. Mái lợp lá vàng óng ánh, tường đất nâu hồng ấm áp. Đêm đó, tiếng cười rộn rã vang khắp Cỏ Mật.
Trong buổi tiệc mừng, Bé Đậu nói với giọng nghẹn ngào:
'Con đã hiểu - Chỉ cần dũng cảm bước đi, phía sau nỗi sợ là cả thiên đường!'
Từ đó, 'Thỏ Cuống' trở thành biệt danh ngọt ngào nhất rừng. Mỗi khi trời gió, ngôi nhà lấp lánh của Bé Đậu lại thành nơi trú ấm cho muôn loài.