Trong khu rừng Lấp Lánh nơi những tán cây phát sáng sau cơn mưa, có chú thỏ trắng tên Tũn sống cùng ông Nhím Xám – thợ dự báo thời tiết tài ba. Từ nhỏ, Tũn đã kinh hãi những cơn bão vì ba mẹ cậu mãi mãi ra đi trong một trận lũ quét. Ông Nhím dạy Tũn quan sát đám mây hình móng ngựa, tiếng dế kêu liên hồi – những dấu hiệu báo bão sắp ập đến.
Một chiều nọ, khi ông Nhím mải mê thu nhặt hạt dẻ cuối mùa, bầu trời đột ngột sẫm lại. Tũn hốt hoảng phát hiện ra những đám mây đen cuồn cuộn đang kéo tới. Cậu lao vội vào rừng tìm ông nhưng gốc cây đổ ào xuống, chôn vùi ông Nhím dưới lớp cành gãy. Tiếng sấm rền vang khiến đôi chân Tũn run rẩy, nhưng cậu hét lên: "Ông ơi, cháu sẽ cứu ông!"
Nhớ lời dạy "gió thổi từ hướng đông mang theo mưa đá", Tũn lấy chiếc lá sen che đầu, dùng sợi dây tầm gửi buộc hòn đá nhọn đào bới cành cây. Một tia chớp xé ngang trời làm lộ ra hang thỏ bỏ hoang – lối tắt đến chỗ ông Nhím! Tũn lần đầu tiên cảm nhận sức mạnh từ đôi chân nhanh nhẹn của mình khi vượt qua dòng suối cuồn cuộn.
Khi kéo được ông Nhím an toàn về hang, trận bão ập xuống dữ dội. Sáng hôm sau, những vũng nước lấp lánh in hình chú thỏ bé nhỏ đeo chiếc khăn quàng đỏ – món quà ông Nhím tặng để ghi nhận lòng dũng cảm của cậu. Từ đó, Tũn hiểu rằng: "Dũng cảm không phải là không sợ hãi, mà là hành động dù trái tim đang loạn nhịp!"