Giữa ngôi làng nhỏ nép mình dưới chân núi Thiên Thử, có cậu bé 10 tuổi tên Tí Áo Xanh luôn bị bạn bè trêu là "Tí Hon". Dù nhỏ con nhất lớp, cậu mang trong tim khát khao chinh phục đỉnh núi bí ẩn phủ sương mờ mà chưa ai dám đặt chân tới.
Một sáng mùa thu, Tí xách ba lô vải mẹ may, đựng vài củ khoai nướng với bình nước tre. Cậu hít sâu trước con dốc đá nhọn hoắt: "Mình phải tin vào đôi chân này!"

Hành trình không dễ dàng. Nhũ đá trơn trượt khiến Tí ngã dúi dụi. Cơn gió rít qua khe núi như lời thách thức. Cậu dụi vết xước trên tay, nhớ lời ông nội: "Kiến bò lâu cũng tới đỉnh!"
Khi hoàng hôn nhuộm tím triền núi, Tí phát hiện hốc cây cổ thụ cheo leo - nơi chim ưng mẹ đang dạy con non tập bay. Cảnh tượng ấy thổi bùng nghị lực: "Nếu chú chim bé xíu dám nhảy khỏi vách đá, mình nhất định làm được!"
Rạng sáng ngày thứ ba, đôi chân rách bươu của cậu bé chạm tới tảng đá tổ ong cuối cùng. Từ đỉnh núi chọc trời, Tí thấy cả thung lũng hiện ra như tấm thảm diệu kỳ. Những giọt nước mắt lăn trên má nhuốm bụi đường: "Mình đã chiến thắng!"
Khi trở về làng với chiếc lá phong đỏ thắm hái trên đỉnh, không ai còn gọi cậu là Tí Hon nữa. Câu chuyện về Dũng Sĩ Áo Xanh trở thành bài học truyền cảm hứng cho bao thế hệ nhỏ tuổi.
BÀI HỌC TỪ CÂU CHUYỆN:
1. Thử thách làm ta mạnh mẽ hơn
2. Từng bước nhỏ sẽ chinh phục đỉnh cao
3. Niềm tin là vũ khí mạnh nhất