Trong khu rừng Cổ Tích xanh mướt, có chú thỏ nhỏ tên Thỏ Xám luôn rụt rè trước mọi thử thách. Một hôm, mẹ Thỏ Xám bị ốm nặng, bác Cú Thông Thái bảo rằng chỉ có loài hoa Bạch Ngọc trên đỉnh Núi Mây mới chữa được bệnh.
"Con... con sợ lắm!" Thỏ Xám ríu rít nói, đôi tai cụp xuống. Mẹ âu yếm xoa đầu con: "Mẹ tin con sẽ làm được. Dũng cảm không phải là không biết sợ, mà là dám bước đi dù trong lòng run rẩy."
Chặng đường đầu tiên là Hang Tối Tăm. Những tảng đá lởm chởm như quái vật đang há miệng. Thỏ Xám chần chừ thì nghe tiếng ấm áp vang lên: "Bạn cần ánh sáng ư?" Một đàn đom đóm lấp lánh xuất hiện, dệt con đường vàng xuyên qua bóng đêm.
Đến bờ sông Cuồng Nộ, sóng vỗ ầm ầm, Thỏ Xám sắp khóc thì gặp anh Hải Ly đang đẽo gỗ. "Cùng làm bè vượt sông nhé!" Hai bạn hì hục buộc dây leo, dạy Thỏ Xám bài học về sự kiên trì.
Leo lên vách đá cheo leo, gai nhọn đâm vào chân, Thỏ Xám định bỏ cuộc. Bỗng nó nhớ lời mẹ: "Mỗi bước nhỏ cũng là chiến thắng." Chú bám từng hòn đá, giọt mồ hôi rơi xuống nở thành những đóa hoa dại.
Khi mang được hoa Bạch Ngọc về, Thỏ Xám ngỡ ngàng thấy mình trưởng thành hơn. Cánh rừng không còn đáng sợ mà đầy những người bạn tốt. Mẹ khỏe lại, ôm chú vào lòng: "Con đã trở thành chú thỏ dũng cảm nhất rừng xanh!"
Từ đó, Thỏ Xám luôn nhớ: "Nỗi sợ sẽ nhỏ lại khi mình dám đối mặt. Quan trọng nhất là tin vào trái tim mình!"