Trong khu rừng Ánh Dương, có chú thỏ trắng tên Mi luôn thắc mắc: "Sao tim mình lúc nóng hổi, lúc lại nghẹn lại thế nhỉ?". Một sáng mùa thu, Mi phát hiện ba sinh vật nhỏ xíu đang đạp liên hồi trong ngực mình: Cậu bạn Vui Vẻ mặt tròn hồng hào đang nhún nhảy, chị Buồn Thiu mặc áo xanh biếc ngồi thở dài, và anh Giận Dữ đỏ rực lông lá gào thét.
Ngày đầu tiên, Vui Vẻ chiếm trọn trái tim Mi khi cô được mẹ khen thưởng vì biết dọn chuồng. Nhưng chiều hôm sau, chị Buồn Thiu bỗng òa khóc khi Mi làm vỡ lọ mật ong của bạn Sóc. "Thử hít thở sâu và tìm cách sửa sai xem?" - Cụ Cây Thông trăm tuổi rỉ tai. Mi nghe theo, đích thân xin lỗi và cùng Sóc lau dọn.
Đến ngày thứ ba, anh Giận Dữ bùng nổ khi mấy chú khỉ nghịch phá lâu đài cát của Mi. Tim đập thình thịch, máu như sôi lên, Mi suýt hét toáng thì nghe tiếng Cụ Cây khuyên: "Đếm đến 10, uống ngụm nước mát, rồi nói điều con cần". Áp dụng lời dạy, cô bé phát hiện mấy chú khỉ chỉ muốn chơi cùng.
Từ đó, Mi học cách lắng nghe từng cảm xúc. Khi Buồn Thiu ghé thăm, cô viết nhật ký hoặc ôm gấu bông. Lúc Giận Dữ trỗi dậy, cô chạy quanh gốc sồi đến khi mệt lả. Dần dần, trái tim nhỏ biết cân bằng - như Cụ Cây nói: "Cảm xúc nào cũng đáng yêu, nhưng phải học cách dẫn đường cho chúng".