Giữa bầu trời xanh thẳm, có một ngôi làng kỳ lạ tên Làng Mây Bông. Ở đó, những đám mây mềm mại làm nhà, cầu vồng làm đường, và các bạn nhỏ cảm xúc Vui Vẻ, Buồn Bã, Giận Dữ cùng chung sống. Mỗi sáng, Vui Vẻ tung tăng rải tiếng cười khắp làng, còn Buồn Bã thích ngồi thở dài ngắm hoa, trong khi Giận Dữ thường xịt lửa từ mũi mỗi khi bực bội.
Một hôm, cơn gió Áp Lực thổi qua cuốn bay hết đồ chơi của làng. Vui Vẻ bỗng thấy tim mình nặng trĩu, cô ngồi thụt thùi và khóc nức nở. Buồn Bã loay hoay định dỗ bạn thì bị Giận Dữ hét lên: "Tớ ghét cơn gió này quá!" rồi đá một cục mây vỡ tan.
May thay, bác Trí Tuệ - cụ mây tóc bạc - xuất hiện chỉ ba bạn cách quản lý cảm xúc. Bác dạy Vui Vẻ hít thở sâu 3 nhịp khi buồn, hướng dẫn Buồn Bã vẽ tranh để giãi bày nỗi niềm. Giận Dữ được khuyên đếm chậm từ 1 đến 10 và đấm vào gối mây mỗi khi tức giận.
Sau nhiều ngày luyện tập, cả ba cùng xây lại làng đẹp hơn xưa. Họ hiểu rằng mọi cảm xúc đều quan trọng, chỉ cần biết cách lắng nghe và chế ngự chúng. Từ đó, Làng Mây Bông luôn rộn tiếng cười nhưng cũng đầy ắp sự cảm thông.