Thung Lũng Giấy Kỳ Diệu
Mai, cô bé 9 tuổi với đôi bàn tay khéo léo, luôn bị mẹ mắng vì tật xé giấy thành trăm mảnh. Nhưng một đêm trăng tròn, từ đống giấy vụn dưới gầm giường bỗng hiện lên sinh vật nhỏ xíu hình chim cú, toàn thân phủ hoa văn origami tinh xảo: 'Ta là Kiri, thợ gác kho báu Thung Lũng Giấy. Cần cậu giúp!'
Bước qua chiếc cổng làm bằng những tờ báo cũ cuộn tròn, Mai choáng ngợp trước thế giới nơi cây cối là những tác phẩm kirigami đang đung đưa, dòng suối reo bằng những dải lụa giấy mềm mại. Nhưng lạ thay, cả thung lũng đang dần hóa trắng bệch. Kiri giải thích trong lo lắng: 'Phù thủy Vô Cảm đã đánh cắp Hộp Nguyên Sơ - nơi chứa mọi ý tưởng chưa hình thành. Không có màu sắc mới, chúng ta sẽ thành... giấy vụn!'
Trong lúc tháo chiếc nơ buộc tóc bằng giấy bạc để vá tạm cánh cho Kiri, Mai chợt nhận ra những mảnh giấy vụn từ chiếc nơ cũ phát sáng lấp lánh. Cô bé vội vo tròn chúng thành viên bi, ném xuống dòng suối - ngay lập tức nước giấy bật lên sắc xanh ngọc lam. 'Mình hiểu rồi! Chúng ta không cần Hộp Nguyên Sơ, hãy tạo màu từ chính những thứ tưởng đã bỏ đi!'
Hành trình của hai người bạn trở thành cuộc phiêu lưu sáng tạo không ngừng: Mai dùng kẹp tóc uốn cong những tờ tạp chí cũ thành loài cá giấy biết bơi, Kiri dạy cô cách thổi hồn vào mảnh vỡ để chúng hát thành bài ca mới. Khi phát hiện Kiri chính là người canh giữ Hộp Nguyên Sơ bị mất trí nhớ, Mai đã sáng tạo ra 'trò chơi tư duy' - mỗi câu đố giải được sẽ ghép lại mảnh ký ức cho cậu.
Trận chiến cuối cùng diễn ra tại Lâu Đài Xám - nơi Phù thủy Vô Cảm ngự trị. Bằng cách xé trang sách toán thành nghìn mảnh và thả như bươm bướm giấy, Mai tạo ra cơn lốc sắc màu cuốn phăng lớp áo vô cảm, để lộ gương mặt thật của phù thủy - một cô bé cô đơn luôn bị cấm vẽ bậy. Mai mỉm cười, đặt vào tay cô chiếc hộp đựng toàn giấy vụn: 'Chị thử sáng tạo theo cách của mình đi!'
Thung lũng rực rỡ trở lại khi những ý tưởng mới được tự do bay lượn. Mai trở về nhà với chiếc túi đầy giấy vụn, và từ đó, cả làng học được cách biến 'rác' thành tranh mosaic kỳ ảo. Riêng Kiri vẫn thỉnh thoảng hiện ra, thì thầm: 'Nhớ nhé, sáng tạo là khi em dám xé đi trang giấy trắng hoàn hảo!'