Trong khu rừng nhỏ đầy nắng ấm, có một chú thỏ trắng tên Bông sống cùng mẹ. Bông nổi tiếng khắp nơi vì tính tình vui vẻ và luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người.
Một buổi sáng, Bông thấy Sóc Nâu mặt mày lo lắng bên gốc cây sồi. Thì ra Sóc đánh rơi túi hạt dẻ dành cho mùa đông. Bông liền xắn tay giúp Sóc tìm kiếm. Dù mồ hôi nhễ nhại và trời chuẩn bị mưa, Bông vẫn cần mẫn lục từng đám lá khô. Cuối cùng, túi hạt cũng được tìm thấy sau hòn đá to!
Trên đường về, Bông vô ý đá văng giỏ nấm của Hươu Sao để phơi bên đường. Dù xung quanh không có ai, Bông kiên nhẫn ngồi đợi chủ nhân. Khi Hươu đến, Bông ngay lập tức xin lỗi và cùng bạn nhặt lại từng cây nấm. Hươu ôm Bông thật chặt: 'Cậu thật trung thực đáng quý!'
Cơn mưa bất chợt ập xuống. Bông chợt thấy Nhím Con run rẩy dưới tán cây. Không ngần ngại, Bông cởi áo mưa màu vàng tặng bạn. Về nhà ướt nhẹp, mẹ Thỏ dịu dàng xoa đầu: 'Con đã biết yêu thương, đó là điều quý giá nhất'.
Từ đó, cả khu rừng đều học theo Bông - sống chân thành, sẻ chia. Bông thì thầm nhoẻn miệng: 'Giúp mọi người vui, trái tim mình cũng ấm áp lạ!'.