Trong khu rừng mùa thu rực rỡ, có một chú chim sẻ con tên Tít sống trên cây sồi già. Một sáng nọ, Tít phát hiện những quả mâm xôi đỏ ối rơi dưới gốc cây. Vui mừng định mang về tổ, chú nghe tiếng rên yếu ớt: "Mẹ ơi... con đói quá..."
Một chú nhím con nằm co ro dưới tán lá. Tít do dự nhìn chiếc giỏ đầy quả, rồi quyết định: "Bạn ăn đi! Mình sẽ hái thêm!" Cả buổi sáng, đôi cánh bé xíu chăm chỉ chuyển quả về chia đều cho các bạn thú trong rừng.
Trưa hôm sau, Tít vô tình thấy cô sóc già giấu kho hạt dẻ trong hốc cây. Một ý nghĩ chợt lóe lên: "Lấy một ít thôi, chẳng ai biết đâu!" Nhưng nhớ lời mẹ dạy "Trung thực mới đáng tự hào", chú hít sức gọi to: "Cô Sóc ơi, cửa kho đang mở này!"
Mùa đông tới, khi Tít bị lạc trong bão tuyết, chính những người bạn được chú giúp đỡ ngày xưa đã tạo thành ''dãy đèn lửa'' dẫn lối về. Bài học đơn giản mà sâu sắc: Yêu thương trao đi là yêu thương giữ mãi.