Trên dãy núi Rạng Đông đầy sương mờ, tiếng lách cách làm bánh của bé Tê Tê vang khắp xóm nhỏ. Cửa hàng \"Bánh Mật Trời\" của gia đình cậu nổi tiếng với những chiếc bánh hình lông phượng hoàng dát vàng óng ánh. Nhưng gần đây, những tiếng gầm gừ đáng sợ từ bác Lửng hàng xóm khiến khách hàng sợ hãi bỏ chạy.
Một sáng mưa phùn, Tê Tê quyết định mang hộp bánh mới nướng sang nhà bác Lửng. \"Con… con mang bánh đến biếu bác ạ!\" – Cậu run run nói trước cánh cửa gỗ mục nát. Bất ngờ thay, bức tranh cũ rơi ra từ khe tường hé lộ hình ảnh bác Lửng năm xưa ôm một chú lửng nhỏ dưới tán phượng hoàng rực lửa.
\"Em gái ta đã mất tích khi đi tìm lông phượng hoàng chữa bệnh…\" – Giọng bác Lửng nghẹn lại. Tê Tê chợt hiểu những trận mưa đá đập phá nhà cửa chỉ là nỗi đau không biết tỏ cùng ai. Cậu rụt rè đặt tay lên bàn chân gầy guộc của bác: \"Cháu sẽ cùng bác đi tìm lông phượng nhé!\".
Hành trình xuyên qua rừng gai âm u đầy thử thách. Có lúc Tê Tê suýt rơi xuống vực khi cố với chiếc lá thơm trị đau xương cho bác Lửng. Đến đêm thứ ba, ánh vàng lấp lánh trên ngọn cây cổ thụ hiện ra – đó không phải lông phượng, mà là chiếc hộp nhỏ chứa bức thư em gái bác Lửng gửi lại từ năm nào: \"Anh đừng buồn, em luôn ở đây dưới bóng phượng hoàng…\".
Sáng hôm sau, kỳ tích xuất hiện. Từ chính chiếc lò bánh của Tê Tê bay ra một chiếc lông vàng rực, hơi ấm tỏa khắp làng. Bác Lửng ôm chặt bạn nhỏ: \"Cảm ơn cháu đã cho ta thấy gia đình có ở khắp nơi…\". Từ đó, tiệm bánh có thêm món \"Bánh Tình Thân\" do chính tay bác Lửng nhào bột, thơm nức những chiều mưa.