Một sáng mùa thu, Sẻ Con đang mổ những hạt sương trên lá thì nghe tiếng rên yếu ớt: "Cứuu... tớ bị lạc mất rồi!"
Hóa ra là Giọt Nắng Vàng nhỏ xíu lăn dưới gốc cây, ánh sáng của bạn ấy ngày càng mờ đi. Dù đang vội đi tìm mẹ, Sẻ Con vội cuốn bạn vào chiếc lá khoai lang.
"Để tớ đưa bạn về nhé!" - Sẻ Con nói khi cõng chiếc lá bay vút lên. Giữa đường, họ gặp Gà Mơ đang khóc vì làm vỡ bình hoa của mẹ. Sẻ Con thì thầm: "Nói thật lòng mình, bạn ấy sẽ hiểu mà."
Khi mặt trời ửng hồng, Sẻ Con đặt Giọt Nắng lên đám mây bông. Bỗng hàng ngàn tia nắng ấm áp tỏa xuống ôm lấy cánh đồng. Giọt Nắng Vàng nở nụ cười rạng rỡ: "Cảm ơn trái tim nhân hậu của bạn!"