Mai ngồi bệt trên thảm cỏ, mắt chăm chú nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh. Những ngôi sao nhấp nháy như đang thì thầm điều gì đó. Bỗng cô bé giật mình khi thấy một chớp sáng xanh lơ rơi xuống vườn nhà...
– Chào bé người! Tớ là Bi, rô-bốt thám hiểm thiên hà X-228! – Một sinh vật nhỏ bằng cái phích cụ lơ lửng trước mặt Mai, thân hình bằng kim loại sáng loáng với đôi mắt hình sao biết nháy tít.
Bi giải thích về pin mặt trời trên ngực nó: 'Tớ hấp thụ ánh sáng để hoạt động, giống cây cối quang hợp ấy mà!'. Mai hào hứng kéo Bi ra vườn quan sát đom đóm. Bi chiếu tia quét rồi nói: 'Chúng phát sáng nhờ phản ứng hóa học luciferin, không giống bóng đèn điện chút nào!'
Đêm đó, Bi dạy Mai cách xác định chòm sao Bắc Đẩu. 'Ngôi sao định hướng đó cách chúng ta 323 năm ánh sáng, ánh sáng cậu thấy đã rời đi từ thời chúa Nguyễn ở Việt Nam!' – Bi nói khiến Mai tròn mắt ngạc nhiên.
Sáng hôm sau, Bi biến hình thành chiếc kính thiên văn di động. Hai bạn nhỏ phát hiện cầu vồng sau mưa. 'Đó là ánh sáng trắng bị khúc xạ qua giọt nước, tách thành bảy sắc!' – Bi vẽ biểu đồ 3D giải thích. Đến trưa, chúng cùng làm thí nghiệm vui với chai nước tạo lốc xoáy mini.
Chiều tối, Bi đột nhiên rú lên: 'Pin yếu! Cần sạc bằng tia cực tím!'. Mai lập tức nghĩ ra dùng gương phản chiếu ánh hoàng hôn vào ngực Bi. Cả hai cười vang khi thấy Bi sáng bừng lên, những nút đèn trên người nhấp nháy vui mắt.
Trước khi trở về vũ trụ, Bi tặng Mai chiếc hộp thần kỳ chứa hạt giống 'hoa thiên hà' có thể nở dưới mọi điều kiện thời tiết. 'Cậu chính là nhà khoa học nhí tài ba nhất tớ từng gặp!' – Bi nói rồi biến thành chùm sao băng vụt qua mái nhà.
Đêm nay, Mai ôm chặt chiếc kính tự chế, trong lòng tràn ngập những câu hỏi mới về thế giới diệu kỳ quanh mình...