Ánh Bình Minh Ngược Đời
Nấm dụi mắt nhìn ra cửa sổ, chiếc đồng hồ Mặt Trời tự chế của cô bé chỉ về hướng đông nhưng ánh sáng chói chang lại tràn từ phía tây. Kể từ khi phát hiện cỗ máy hình bánh xe khổng lồ trong rừng sâu, cả ngôi làng đều hoang mang vì mặt trời mọc ngược chiều. 'Bộ phận cảm ứng quay đảo cực đã hỏng', giọng nói đứt quãng vang lên từ chú mèo robot lông xù đang ngồi xổm trên gờ đá. Einstein - bạn đồng hành mà Nấm lắp ráp từ phế liệu - đang chỉ vào các bánh răng đồng phủ đầy rêu.
Hai người bạn dùng dây leo kéo tấm gương parabol gắn trên máy. 'Cỗ máy này dùng lực Coriolis từ trục quay Trái Đất để duy trì thời gian!' Einstein giải thích bằng giọng robotic. Đột nhiên, kim loại rung lên bần bật khi họ vô tình kích hoạt trường trọng lực nhân tạo. Những chiếc lá khô xoáy thành vòng xoắn ốc tiết lộ lỗ hổng từ tính ở bắc bán cầu.
Mảnh Vỡ Từ Vũ Trụ
Dưới lớp đất dính đầy kim loại, họ tìm thấy mảnh thiên thạch phủ thạch anh tím. 'Nó đã làm lệch 23.5 độ trục quay của Trái Đất!' Einstein huýt sáo. Nấm nhớ lại nguyên lý con quay hồi chuyển bố từng dạy: 'Vật thể quay luôn giữ phương nếu không có ngoại lực'. Dùng đòn bẩy và tinh thể thạch anh, họ thiết kế hệ thống đối trọng tái cân bằng trục quay.
Khi vòng quay khổng lồ chuyển động êm ái trở lại, hoàng hôn đỏ rực chầm chậm trôi về đúng hướng. Einstein nheo mắt cảm biến nhìn cỗ máy tan vào không khí: 'Đó là robot trấn thủ thời gian của người sao Hỏa! Mình đã gặp họ 65 triệu năm trước...' Cô bé khoa học nhí mỉm cười, trong túi áo đầy những mảnh thiên thạch hình lục giác lấp lánh.