Trong khu rừng Mặt Trời Mọc, có một bạn thỏ trắng bông xù đôi tai hồng tên là Bông. Một chiều thu se lạnh, Bông đang nhảy nhót về nhà thì nghe tiếng khóc tức tưởi. Hóa ra bạn Sóc Nhí bị trượt chân ngã từ cây sồi, giỏ hạt dẻ văng tung tóe.
Bông vội chạy đến đỡ Sóc dậy, lấy khăn quàng caro buộc vết xước trên chân bạn. Cả hai cùng nhặt từng hạt dẻ rơi dưới lá vàng. Sóc Nhí nức nở cảm ơn: 'Cậu tốt bụng quá!'. Bông chỉ cười xoèn xoẹt: 'Tớ chỉ muốn cậu đỡ đau thôi'.
Hôm sau, khi đang hái cà rốt ven suối, Bông đạp phải chiếc ví da nâu bóng. Mở ra xem, bên trong có cả xấp tiền và tấm thẻ ghi tên bác Gấu Đen. Thỏ con vội chạy một mạch tới cửa hàng mật ong, đưa ví cho bác Gấu đang cuống quýt tìm đồ. Bác Gấu ôm chầm Bông: 'Cháu đúng là thiên thần của bác!'.
Chiều no nắng, mẹ Thỏ làm bánh carot mật ong thơm lừng. Bông xin mẹ gói một nửa mang vào rừng. Bạn chia cho Sóc Nhí mấy củ hồ đào, tặng Hươu Con bánh quy hình lá phong, còn bé Nai Vàng nhận được gói hạt kê ngọt. Cả khu rừng rộn rã tiếng cười như ngày hội.
Từ đó, bất cứ ai gặp khó ở rừng Mặt Trời Mọc đều được Bông giúp đỡ. Câu chuyện về chú thỏ trắng trung thực và ấm áp lan đi khắp nơi, khiến mọi trái tim bé nhỏ đều muốn tỏa sáng lòng tốt.