Bụi Cỏ Và Ngôi Sao Nhỏ
Hồng An nhổ cỏ dại trong vườn, bỗng nghe tiếng khóc thút thít. Cúi xuống, em giật mình thấy bụi cờ lá tím rung rinh: "Đừng nhổ tôi! Tôi là Thảo Nguyên, cỏ thần giữ hạnh phúc". Cô bé ngỡ ngàng nghe cỏ kể: chiếc gương thần chứa nụ cười mẹ Hồng An bị quạ đen đánh cắp, giấu trên đỉnh núi Mây Đen.
Hai bạn nhỏ lên đường lúc tờ mờ sáng. Thảo Nguyên biến lá thành thang mây, nhưng cơn gió độc quật ngã họ. Hồng An ôm bạn cỏ vào lòng, lần đầu hiểu cây cỏ cũng biết đau. Qua khe núi, bầy dế lửa dẫn lối, đổi lại giọt nước mắt của lòng can đảm. Bé gái kể chuyện mẹ từng thức trắng đêm ru em qua cơn sốt, giọt nước mắt lấp lánh rơi xuống thành viên ngọc trắng.
Tới hang quạ, Thảo Nguyên hát bài ca cỏ dại khiến lũ quạ ngủ quên. Hồng An leo vách đá cheo leo, chạm tay vào gương thì thấy hình ảnh mẹ cười rạng rỡ ngày xưa. Quạ Chúa bất ngờ lao tới, Hồng An liều mình ôm gương nhảy xuống vực. Bụi cỏ vươn triệu rễ vàng đỡ lấy hai bạn, gương thần vỡ tan - những mảnh sao sáng xếp thành chữ "Yêu Thương" trên bầu trời.
Sáng hôm sau, mẹ Hồng An bỗng cười hiền hậu, tay nắm chặt mảnh gương nhỏ trên giường bệnh. Thảo Nguyên thì héo dần vì mất phép màu, nhưng khoảnh khắc cô bé hôn lên lá cỏ úa, cả vườn nhà bỗng nở tím hoa xuyến chi. Mùa đông ấy, cỏ thần trở thành cây đào lạ nở hoa giữa giá rét, rễ cây đan vào nhau như vòng tay gia đình.