Trong một khu rừng nọ có chú Thỏ Trắng tinh nghịch thích chạy nhảy khắp nơi. Một buổi sáng, Thỏ đang mải đuổi theo chú bướm vàng thì nghe tiếng rên yếu ớt: "Cứu... cứu tôi với!".
Thỏ dừng lại, tai vểnh lên lắng nghe. Phía sau bụi cây, Bồ Câu Xám nằm co quắp với đôi cánh rớm máu. Thỏ vội ôm bạn vào lòng: "Bạn đau lắm không? Để tôi đưa bạn về nhà!".
Trên đường đi, Thỏ nhìn thấy khóm cà rốt đỏ chót. Bụng nó réo ầm ĩ nhưng nghĩ đến bạn đang đau, Thỏ quyết định nhịn đói tiếp tục bước. Bồ Câu thủ thỉ: "Bạn có thể ăn một củ, tôi đợi được mà". Thỏ lắc đầu: "Không, mình phải đưa bạn về gặp mẹ thôi!".
Khi mẹ Thỏ băng bó vết thương cho Bồ Câu, Thỏ kể lại chuyện gặp bầy sóc đang phá tổ chim. "Con đã ném hạt dẻ vào chúng để bảo vệ tổ chim nhưng không ngờ làm bạn ấy bị thương", Thỏ nói trong nước mắt. Bồ Câu mỉm cười: "Nhưng bạn đã cứu mình, đó mới là điều quan trọng".
Chiều hôm ấy, khi Thỏ chuẩn bị ăn tối thì nghe tiếng gõ cửa. Một chú Sóc Con đứng run rẩy: "Tớ xin lỗi vì đã phá tổ chim... Tớ thấy bạn Thỏ dũng cảm quá!". Thỏ khoát tay: "Mình cũng có lỗi khi ném hạt dẻ bừa bãi. Chúng mình cùng sửa lại tổ chim nhé?"
Từ đó, cả khu rừng lan truyền câu chuyện về lòng dũng cảm biết nhận lỗi. Thỏ Trắng đã học được bài học quý giá: Khi giúp đỡ người khác bằng trái tim chân thành, niềm vui sẽ nhân lên gấp bội!