Giữa khu rừng Cánh Lá xanh mướt, có chú thỏ trắng tên Bông luôn nép mình trong hang khi trời mưa. Một chiều nọ, mây đen kéo đến dày đặc, sấm chớp ầm ầm. Bông run rẩy nghe tiếng gió gào: "Có cây đổ làm tổ chim sẻ sập rồi! Chim non còn kẹt bên trong!"
Bông thò đầu ra khỏi hang, chân tay bủn rủn. Nhưng hình ảnh chim non co ro hiện lên khiến tim cậu đau nhói. "Mình phải cứu bạn!" - Bông tự nhủ và lao vào màn mưa như thác đổ.
Vượt qua vũng lầy trơn trượt, né những cành cây gãy đổ, Bông nghe tiếng nói của bác Hươu già vang vọng: "Can đảm không phải là không sợ hãi, mà là hành động dù trong tim đang run rẩy!". Câu nói như luồng gió ấm thổi bùng nghị lực trong cậu.
Đến nơi, Bông dùng hết sức húc vỡ cành cây đè lên tổ chim. Ôm bạn chim non đang lả đi vì lạnh, cậu dùng lá chuối làm ô che chở, men theo dòng nước cuốn về nhà sóc già – nơi cả khu rừng đang chờ để reo vang: "Bông quả là anh hùng của rừng xanh!"
Từ đó, mỗi khi mưa về, thay vì trốn trong hang, Bông lại mang lá khô giúp các bạn già yếu. Cậu học được rằng: Nỗi sợ sẽ nhỏ đi khi ta mở lòng giúp đỡ người khác.