Trong khu rừng Cẩm Ly đầy màu sắc, có một bạn nấm lùn tên Nấm với chiếc mũ đỏ chấm bi trắng xinh xắn. Dù nhỏ bé nhất vùng, Nấm luôn mơ ước được khám phá thế giới phía sau dòng suối Ngân Hà đầy bí ẩn.
Một ngày mưa bão, tiếng kêu cứu thảng thốt vang lên: "Cứu mình với!". Nấm hốt hoảng nhận ra Cà Rốt - người bạn thân nhất đang mắc kẹt giữa dòng nước xiết. Dòng suối hiền hòa ngày nào giờ cuồn cuộn như mãng xà khổng lồ, nuốt chửng những hòn đá ven bờ.
Chân run lẩy bẩy, Nấm nhớ lời mẹ dặn: "Con à, can đảm không phải là không biết sợ, mà là dám hành động dù tim đập thình thịch". Cậu hít sâu nhặt những viên sỏi nhẵn bóng đầu tiên làm bàn đạp.
Ba lần chú suýt ngã, bốn lần nước cuốn trôi vật liệu. Khi chiếc lá chuối làm phao cứu sinh bị xé toạc, giọt nước mắt lăn trên má Nấm. Bỗng ánh bạc lấp lánh từ tổ kiến gần đó lóe lên - những thanh tre già rơi vãi sau trận gió.
Nấm nảy ra ý tưởng dùng dây leo buộc tre thành cầu tạm. Tay chai sần vì kéo dây, quần áo lấm lem bùn đất, nhưng nụ cười không tắt trên môi cậu. Khi nhịp cầu chạm đến bờ bên kia, cả khu rừng vỡ òa trong tiếng reo.
Ông mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên xuyên qua màn mưa, tạo thành cầu vồng rực rỡ ôm lấy đôi bạn. Từ đó, bức tranh "Nấm Dũng Sĩ" được treo trang trọng nhất trong lớp học Rừng Xanh, nhắc nhở mọi sinh vật về sức mạnh của lòng quả cảm.