Trong khu rừng Cỏ May, có chú thỏ trắng tên Tũn luôn được mọi người yêu quý vì tính tình tốt bụng. Một hôm, khi đang hái cà rốt, Tũn nghe tiếng khóc thút thít từ bụi cây. Hóa ra là bạn Sóc nhỏ bị lạc đường. Dù trời sắp mưa, Tũn vẫn dẫn bạn về nhà:
"Mình sẽ che cho bạn bằng lá sen này!"
Khi hai bạn đi qua con suối, phát hiện chiếc cầu gỗ đã gãy. Bác Gấu Trúc loay hoay sửa cầu. Tũn liền xách giỏ giúp bác vận chuyển thanh gỗ, dù phải bỏ lỡ bữa tiệc sinh nhật của mình. Đôi chân nhỏ xíu lấm lem bùn đất nhưng trái tim rực sáng tình yêu thương.
Ngày nọ, Tũn nhặt được chiếc ví của bác Hươu Sao ở bờ ao. Trong ví có rất nhiều hạt dẻ quý. Dù thèm ăn những hạt dẻ thơm lừng, Tũn vội chạy về làng trả lại:
"Của rơi phải trả người mất ạ!"
Đêm đó, điều kỳ diệu xảy ra. Các việc tốt của Tũn hóa thành ánh sáng nhiệm màu, dệt nên chiếc cầu vồng lung linh bắc qua khu rừng. Cầu vồng dẫn lối cho muôn loài đến thung lũng hoa vàng ấp ủ hạt giống hạnh phúc. Từ đó, cả khu rừng học theo gương Tũn, sống yêu thương và trung thực.