Ở làng chài Bình Minh nằm ven biển, mỗi sáng sớm đều rộn rã tiếng gọi nhau đi đánh cá. Thế nhưng cô bé 10 tuổi Lan lại nép sau lều chài, mắt đỏ hoe nhìn những con sóng vỗ. Từ ngày cha cô gặp nạn trên biển, Lan chưa dám bước chân xuống nước dù chỉ đến đầu gối.
Một buổi tối, ông ngoại Lan – người thợ dệt lưới giỏi nhất làng – dẫn cô đến bờ đá. Ông thì thầm: "San hô ngoài khơi đang chết dần, cá cũng biến mất. Nếu không có rạn san hô mới, cả làng sẽ đói... Cháu có biết truyền thuyết về "San Hô Mặt Trăng" không?" Ông kể về loài san hô phát sáng có thể hồi sinh đại dương, ẩn sâu trong hang động bí mật dưới rặng đá ngầm.
Đêm đó, Lan trằn trọc nghĩ về nụ cười lo lắng của mẹ. Cô cởi chiếc lọ thủy tinh đựng hạt giống san hô ông tặng, quyết định lặn tập ở vũng nước nông. Ngày đầu, chân cô run rẩy khi nước biển chạm vào. Ngày thứ năm, cô đã có thể úp mặt xuống nước nhìn đàn cá nhỏ...
Giữa buổi tập lặn, tiếng kêu thất thanh vang lên. Một chú rùa biển nhỏ bị lưới rách quấn chặt chân. Lan hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên lao mình xuống biển sâu. Từng động tác gỡ lưới run run của cô khiến rùa con dần thoát khỏi xiềng xích. Bất ngờ thay, chú rùa dẫn cô bơi về phía vách đá lởm chởm – nơi có ánh sáng xanh nhạt lấp lánh!
Trong hang động ngập tràn san hô tím biếc phát quang, Lan đã khóc. Cô cẩn thận đặt những mảnh San Hô Mặt Trăng vào giỏ, rồi cùng rùa con thả chúng dọc rạn đá ngầm. Chỉ một tuần sau, cả vùng biển Bình Minh rực rỡ sắc màu. Cá về từng đàn, tiếng cười trẻ con lại vang bên sóng.
Giờ đây, Lan đã trở thành "bác sĩ biển" nhỏ tuổi nhất làng. Mỗi chiều, bóng dáng cô bé áo phao xanh lướt trên con thuyền nan, tay cầm bình san hô giống như ông ngoại từng dạy... Rồi cú lao mình xuống nước đầy dũng cảm.