Giữa khu rừng cổ tích nhuộm vàng ánh nắng mai, Thỏ Xám nhấm nháp củ cà rốt mẹ mới hái. "Con ra vườn chơi nhé!" - Nó lí nhí xin phép rồi lon ton chạy đến gốc sồi già. Dù rất yêu ba mẹ và hai em nhỏ, đôi tai hồng của Thỏ Xám cụp xuống mỗi khi gặp bạn mới.
Bỗng một trái thông rơi "cộp" xuống đầu nó. "Xin lỗi bạn!" - Giọng nói lanh lảnh vang lên từ tán cây. Chú sóc nâu lấp ló sau chùm lá, đuôi xù dựng đứng như chiếc chổi nhỏ. "Mình là Sóc Nâu! Muốn cùng trèo câu không?"
Thỏ Xám ngập ngừng nhìn bộ móng vuốt sắc của mình: "Nhưng... mình chỉ quen đào hang thôi". "Tớ sẽ dạy bạn!" - Sóc Nâu nhảy phắt xuống, kéo Thỏ Xám leo lên những cành cầu thang bằng dây leo. Tiếng cười giòn tan hòa cùng bài ca của chim sơn ca.
Khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, Sóc Nâu đề nghị: "Hay mình phiêu lưu đến hồ Thiên Nga đi! Nghe đâu có cả thảm hoa chuông tím". Thỏ Xám bồn chồn: "Nhưng xa lắm, lỡ lạc...". "Cứ theo tớ!" - Sóc Nâu hăm hở dẫn đường.
Hai bạn nhỏ men theo suối nhỏ, đôi chân Sóc Nâu thoăn thoắt như đạp xe đạp. Bỗng Sóc Nâu dừng phắt lại, mũi hếch nhăn nhúm: "Ơ, cây đa ba nhánh đâu rồi nhỉ?" Gió chiều thổi qua kẽ lá, xào xạc như tiếng thở dài. Thỏ Xám run run ôm đuôi mình: "Chúng mình lạc rồi sao?"
Sóc Nâu cúi gằm mặt: "Thường ngày tớ cứ mải chạy nhảy, chẳng thèm nhớ đường". Ánh mắt nâu của chú sóc long lanh ướt: "Nhà tớ có bảy anh em, nhưng giờ mỗi đứa một ngọn cây...". Thỏ Xám chợt thấy thương bạn lạ. Nó rụt rè đặt bàn chân trắng nõn lên tay Sóc Nâu: "Mình sẽ giúp cậu về nhà!".
Hai đứa lần theo dấu vết trên đất. Thỏ Xám chỉ vào vệt cào của mình: "Mẹ dạy phải đánh dấu khi đi xa". Sóc Nâu tròn mắt ngạc nhiên: "Tớ cứ nghĩ phiêu lưu là phải quên hết lối về!". Tiếng hú xa xăm của cáo khiến chúng giật mắt. Thỏ Xám run rẩy nhưng vẫn cố đỡ bạn leo lên hốc cây trú ẩn.
Khi trăng lên cao, tiếng gọi thiết tha vọng tới: "Xám ơi! Con ở đâu?". Thỏ Xám hét đáp: "Mẹ ơi! Con ở gốc sồi phía đông!". Đom đóm dẫn lối cho bầy thỏ xám đông đúc ào tới. Sóc Nâu ngơ ngác nhìn đại gia đình bạn quây quần ôm nhau. "Hay... hay mai cậu dẫn tớ về nhà?". Thỏ Xám nũng nịu núp sau lưng mẹ: "Được không ạ?"
Hôm sau, khi nắng vàng rải thảm trên lối mòn, cả đàn thỏ hộ tống Sóc Nâu tìm về gốc đại thụ. Mười bảy cặp mắt sóc nâu ló ra từ các hốc cây. "Anh Nâu về rồi!" - Đàn em ùa ra ôm chầm. Sóc Nâu thỏ thẻ: "Tớ sẽ dạy các em cách ghi nhớ đường đi, và...". Nó nắm chặt tay Thỏ Xám: "Kể cho chúng về tình bạn ấm áp hơn cả ánh mặt trời!".