Giữa khu rừng trăng chiều tím ngắt, Cún Bông xoay tròn như chong chóng, mắt ngấn lệ. Chú vừa bị lạc khi mải đuổi theo chú bướm vàng. Tiếng hót của chim Chích Chòe vang lên từ cành sồi: ‘Cậu làm sao thế?’
Đôi tai bé xinh cụp xuống, Cún kể lại câu chuyện. Chích Chòe liền rủ rê: ‘Mình cùng đi tìm đường nhé! Nhưng trước hết, hãy nghe tiếng gió thì thầm chỉ lối.’ Hai bạn nhỏ nín thở lắng nghe – tiếng xào xạc ấm áp dẫn họ đến con suối trong vắt.
Bên bờ nước, chú Nhím Đốm đang cau có giấu những quả sồi cuối cùng. Thấy Cún Bông run rẩy vì đói, Nhím chần chừ rồi đẩy chiếc lá đựng hạt dẻ về phía bạn: ‘Chia sẻ sẽ vui hơn giữ một mình!’ Cả nhóm cười rúc rích khi phát hiện Chích Chòe bị dính kẹo ngô trên mỏ.
Màn đêm buông xuống, Cô Cú Mập xuất hiện với chiếc đèn lồng bằng vỏ bưởi: ‘Muốn tìm đường về, con phải học cách thắp sáng trái tim.’ Bằng tình bạn ấm áp, họ cùng nhóm lửa sưởi ấm. Ngọn lửa vàng rực biến những chiếc lá khô thành đàn đom đóm dẫn đường.
Khi ánh đèn nhà ai thấp thoáng cuối rừng, Cún Bông nhận ra mẹ đang đứng tựa cổng với chiếc đĩa bánh gối còn bốc khói. Bài học về tình bạn và gia đình hóa thành nụ hôn nồng ấm lên má mẹ. Sáng hôm sau, chú cún bé bỏng đã dẫn cả hội bạn mới về vườn chơi ú òa – nơi những trái tim biết lắng nghe và yêu thương không bao giờ cô đơn.