Mỗi đêm, khi ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre, Thỏ Bông lại ngồi bên cửa sổ háo hức đếm những ngôi sao lấp lánh. Một hôm, chú phát hiện chiếc thang mây trắng tinh khổng lồ nối từ mặt đất thẳng tới vầng trăng bạc...
Bằng đôi tai nhỏ xíu nghe tiếng hát mê li từ trên cao, Thỏ Bông khẽ đặt chân lên bậc thang. Từng bước, từng bước, chú bay lơ lửng giữa những đám mây bông mềm mại như kẹo bông gòn. Càng lên cao, ánh trăng càng tỏa sáng dịu dàng ôm lấy bộ lông trắng muốt của chú thỏ nhỏ.
Nơi cuối bậc thang là khu vườn thần tiên với những cây kẹo bạc hà cao vút, những đóa hoa cúc bằng pha lê rung rinh phát nhạc. Tại đây, Thỏ Bông đã gặp Hằng Nga dịu hiền cùng đàn thỏ ngọc đang múa điệu valse dưới làn sương mỏng. Họ dẫn chú tới dòng suối sữa ngọt lịm, nơi những chiếc lá vàng khẽ đung đưa tạo nên khúc hát ru êm ái...
Khi bình minh hé nắng, Thỏ Bông thức dậy trong vòng tay mẹ với nụ cười tươi rói. Trên gối nhỏ, một chiếc lá vàng lấp lánh sương mai - món quà kỳ diệu từ cung trăng đêm nào.