Trong khu rừng Ánh Dương, khi màn đêm buông xuống, Thỏ Trắng thường nằm dài trên thảm cỏ mềm ngắm những vì sao nhấp nháy. Một đêm nọ, chú thấy ánh sáng lấp lánh rơi xuống từ ngọn đồi phía xa...
Thỏ chạm vào hạt sáng ấm áp thì nghe tiếng thì thầm: 'Tớ là Sao Mai, bị lạc đường về nhà.' Cùng lúc đó, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên. Sóc Nâu mang theo chiếc đèn lồng bằng vỏ sồi xuất hiện: 'Cậu có thấy sao rơi không? Tìm mãi mà chưa thấy ngôi sao của tớ!'
Hai bạn nhỏ quyết định tìm đường lên đỉnh Đá Mặt Trăng. Dọc đường, họ gặp Hươu Xám đang cố gắng với tay hái chiếc lá phát sáng bị mắc trên cành cao. Cả nhóm cùng nhau xếp đá làm bậc thang giúp Hươu. Kỳ diệu thay, chiếc lá tỏa ánh vàng rực rỡ, biến thành ngôi sao thứ hai!
Đến con suối Ngân Hà nước chảy róc rách, đom đóm dệt những sợi sáng lung linh dưới tán lá. Cô Bướm Đêm màu tím nhạt đậu trên phiến đá, chỉ đường đi qua cầu vồng đá quý. Cả nhóm hát bài ca cổ tích, những viên sỏi dưới lòng suối bỗng phát sáng lấp lánh như dải ngân hà thu nhỏ...
Khi lên đến đỉnh núi, ba ngôi sao nhỏ hòa thành vòng xoáy ánh sáng ngũ sắc. Gió đêm mang theo tiếng thì thầm của vũ trụ, những ngôi sao từ từ bay lên cao, tạo thành chòm sao hình chú thỏ bằng vàng. Thỏ Trắng lim dim mắt trong hơi ấm của những cái ôm bạn bè, lòng tràn ngập niềm vui khi thấy bầu trời đêm lại tỏa sáng dịu dàng.