Trong rạn san hô lấp lánh ở vịnh Nắng Mai, có một bạn sao biển tím tên Sao Tím. Khác với những người cùng loài, Sao Tím thích dùng những chiếc cánh của mình vẽ tranh bằng tảo biển trên đá ngầm. Cậu luôn mang theo chiếc túi vỏ sò đựng đầy pha lê nước mặn - món quà bố mẹ cậu tặng trước khi họ bị dòng hải lưu cuốn đi năm nào.
Một chiều thuỷ triều hồng, Sao Tím gặp Ký Ức - chú cua nhỏ sống trong chiếc vỏ sứ trắng có hình xoáy nước. Ký Ức mê những bức tranh của cậu: "Tớ chưa từng thấy ai vẽ nước biển đẹp thế! Cậu muốn cùng tớ đi tìm Hang Cổ Thạch - nơi có dòng suối ngọc trai không?" Tuy sợ xa nhà, Sao Tím vẫn gật đầu sau ba ngày được Ký Ức thuyết phục.
Họ lạc vào vùng nước tối đầy sứa phát sáng. Khi Sao Tím dùng pha lê nước mặn vẽ đường về, Ký Ức bỗng kéo cậu vào rong biển: "Chậm thôi! Tớ nghe tiếng bong bóng lạ..." Nhưng đã muộn. Một chiếc vợt thủy tinh úp chụp Sao Tím, để lại Ký Ức trong cơn lốc xoáy.
Trong bể cá cảnh của tiệm Cafe Bình Minh, Sao Tím phát hiện chủ tiệm chính là người đã vô tình bắt mình. Những nét vẽ bằng tảo trên tường kính khiến cô chủ trẻ Nhã Linh nhận ra sai lầm. Trong khi đó, Ký Ức dùng chính chiếc vỏ sứa tạo ra tín hiệu morse dưới đáy biển, nhờ đàn cá hồng đem bức tranh cuối cùng của Sao Tím tới gia đình cậu.
Đêm trăng rằm, khi dòng hải lưu quét qua vịnh, bố mẹ Sao Tím theo đường vẽ pha lê tìm đến. Họ cùng Ký Ức và Nhã Linh tạo nên cơn mưa sao biển giả khiến chiếc bể cá vỡ tan. Từ đó, Café Bình Minh trở thành nơi trưng bày tranh dưới nước đầu tiên do chính Sao Tím và Ký Ức quản lý.