Trong ngôi làng nho nhỏ ven rừng, cô bé Mai luôn mơ ước tạo ra những điều chưa từng có. Một ngày nọ, em phát hiện hang động bí ẩn tỏa ánh sáng lung linh. Những viên đá lấp lánh trên vách đá vẽ thành bản đồ kỳ lạ, dẫn tới viên ngọc hình trái tim phát quang nhấp nháy như đang thở.
"Này cậu!" - Mai reo lên khi chạm vào viên ngọc. Trong chớp mắt, cô bé thấy mình đứng giữa thung lũng màu sắc biết chuyển động. Cây cối hát véo von bằng giọng chuông gió, dòng suối bạc tuôn ra dòng chữ: "Ý tưởng chính là phép màu!"
Viên ngọc bỗng hóa thành chiếc cọ vẽ bằng vàng. Mai vung tay thử vẽ một vòng tròn - lập tức quả bóng bay sọc ngựa vụt hiện ra. Em thử phác nguệch ngoạc hình con mèo, chú mèo tam thể đã nhảy xuống đất liếm chân. Tiếng thét kinh ngạc của em vang khắp khu rừng.
Sáng hôm sau, Mai mang bí mật chia sẻ cho nhóm bạn. Hồn nhiên 7 tuổi, cả bọn biến sân trường thành xứ sở diệu kỳ: Bình vẽ cầu vồng leo trèo được, Hào tạo tàu vũ trụ bằng thùng carton phun sao băng, còn Linh nghịch ngợm cho ra đời loài hoa biết cười khúc khích. Mỗi đứa trẻ đều phát hiện cách sử dụng viên ngọc độc đáo riêng mình.
Nhưng khi gặp cơn lốc đen xóa muốn nuốt chửng làng quê, các em mới hiểu sâu sắc bài học từ viên ngọc thần. Chúng nắm tay thành vòng tròn, kết hợp mọi ý tưởng điên rồ nhất: Tháp nước phun kem, mây bông gòn khổng lồ và chiếc quạt lá chuối vĩ đại. Trận chiến sáng tạo bùng nổ như pháo hoa, xua tan bóng tối bằng ánh sáng rực rỡ của trí tưởng tượng thuần khiết.
Từ đó, viên ngọc không còn phát sáng nữa - vì phép màu thực sự đã ngự trị trong trái tim mỗi đứa trẻ. Sân chơi lấp lánh những tác phẩm mới mỗi ngày, minh chứng cho sức mạnh vô hạn của tri thức và sáng tạo.