Giữa khu vườn nhỏ nơi góc phố, Mai vẽ nguệch ngoạc lên tập giấy trắng bằng những viên phấn lấp lánh. Bỗng một làn gió lạ thổi qua, tờ giấy bay lên không trung, xoay tít như chiếc lá vàng. Cô bé giơ tay đón lấy, giật mình khi thấy bức tranh cầu vồng mình vừa nguệch ngoạc đã biến thành cổng ánh sáng rực rỡ!
Từng sợi màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím uốn cong mềm mại như lụa, đung đưa mời gọi. Mai bước chân nhẹ nhàng xuyên qua cổng vồng, đôi giày sneaker chạm vào con đường thạch anh lấp lánh. Trước mắt cô hiện ra thế giới nơi bầu trời là tấm vải bố khổng lồ đang chờ ai đó vẽ lên mây, những hạt sương trên cỏ biết hát véo von như chuỗi ngọc biếc.
"Chào thám hiểm nhí!" - Một sinh vật có thân hình tròn xoe như quả bóng bay, lông tơ màu hổ phách phát sáng nhảy tót lên vai Mai. "Tớ là Bủm, hướng dẫn viên của xứ Mộng Mơ! Cậu muốn tạo ra cái gì đầu tiên nào?"
Mai cầm chiếc bút chì màu còn cài trên tóc, vẽ nhanh vài đường cong lên không trung. Những nét vẽ bỗng hóa thành đoàn bướm giấy nhiều màu chập chờn bay lượn. Bủm vẫy tay, đàn bướm liền kết thành chiếc diều hình trái tim, mang theo mùi hương kẹo bông lên tận mây xanh.
Họ cùng phiêu lưu qua thung lũng Gương Vỡ - nơi mỗi mảnh gương hiện lên những phiên bản khác nhau của chính Mai: cô bé có cánh bướm, cậu bé tóc xanh biếc, thậm chí là chú mèo con đội vương miện. "Đây là nơi những ý tưởng chưa trọn vẹn được ấp ủ," Bủm thì thầm, "chỉ cần dũng cảm ghép các mảnh ghép, cậu sẽ tìm thấy điều kỳ diệu."
Khi mặt trời tím biếc lặn xuống dãy núi Bánh Quy, Mai phát hiện dòng sông Nước Trắng đang khô cạn vì lũ Cá Sắc Màu mắc kẹt trong đám rong đen xì. Vắt kiệt trí tưởng tượng, cô bé dùng phấn vẽ chiếc cầu vồng vắt ngang sông, dùng lá chuối làm thuyền nan, biến tiếng cười thành những bong bóng xà phòng khổng lồ đưa đàn cá về biển. Cả vùng đất bừng sáng trong điệu valy màu ngọc trai.
Trước khi trở về, Bủm tặng Mai hạt giống Ánh Sáng - thứ sẽ nở ra bất cứ điều gì cô bé ấp ủ. Sáng hôm sau, trong vườn nhà Mai mọc lên cây cầu vồng bằng hoa giấy, mỗi cánh hoa là một ý tưởng chờ được khám phá...