Giữa thung lũng Mây Ngủ, chợ Cầu Vồng nhộn nhịp nơi người dân trao đổi những lọ cảm xúc lung linh. Bé Mai mười tuổi với mái tóc bím tre đang vuốt ve Tắc - chú tắc kè đuôi xoăn biết đổi màu theo tâm trạng. "Sắc tím rồi! Có ai đang lo lắng!" Mai thì thào khi thấy đốm màu trên lưng Tắc chớp nhẹ.
Bỗng những lọ Niềm Vui trong quầy hàng mẹ cô bé bay vút lên, tan thành bụi sao. Một bóng đen có đôi mắt đỏ rực hút lấy chúng, để lại sau lưng những giọt Nỗi Buồn đặc quánh. Cả khu chợ náo loạn khi giận dữ trào ra từ các vòi cảm xúc vỡ.
Theo vệt sáng từ đôi tai nghe được âm thanh cảm xúc của Mai, hai cô trò lần đến xưởng dệt cổ. Bà Nuốt Ánh Sáng - người thợ dệt 137 tuổi - đang cố vá lại tấm màng cảm xúc thủng lỗ chỗ: "Hòn đảo Cảm Thông sắp sụp đổ vì thiếu sự cân bằng!"
Tắc bỗng nhảy phóc lên khung cửi, da chuyển màu xám xịt. Trong khoảnh khắc Tắc hóa đá, Mai nhận ra bóng đen chính là mảnh vỡ Thất Vọng bị lãng quên. Cô bé ôm chặt chú tắc kè đã cứng đờ, đôi má lấm tấm nước mắt ấm áp rơi xuống tạo thành dải ngân hà thu nhỏ...
Sáng hôm sau, chợ Cầu Vồng rạng rỡ hơn xưa với gian hàng mới mang tên "Góc Lắng Nghe". Bóng đen giờ là chú chó đốm lông ánh bạc ngoan ngoãn đứng canh những chậu cây ký ức. Bà Nuốt Ánh Sáng mỉm cười ném thử một sợi chỉ Giận Dữ vào khung dệt - nó hòa quyện mượt mà với sợi Bình An.