Giữa căn gác xép bụi bặm, Mai tình cờ phát hiện chiếc hộp gỗ khắc hình chim phượng hoàng lấp lánh. Khi mở nắp, cô bé bị hút vào thế giới Lục Hòa - nơi vạn vật chỉ tồn tại dưới dạng những đường nét mờ nhạt chờ đợi màu sắc.
Một sinh vật giống cáo trắng với đôi cánh bướm xuất hiện: 'Ta là Họa Mi, người canh giữ Cánh Cửa Sắc Màu! Muốn về nhà, em phải dùng cọ thần này vẽ lại thế giới đã bị phai mờ!'.
Chiếc cọ bằng ngọc lam rơi vào tay Mai. Cô bé chấm đầu cọ vào đám mây tím, quệt một đường zíc zắc trên bầu trời. Lập tức, tia chớp vàng óng ánh uốn lượn như rồng múa. Họa Mi reo lên: 'Một ý tưởng tuyệt vời! Hãy cứ tiếp tục như thế!'
Dòng suối nước trong vắt hiện ra khi Mai dùng bút chấm lên khe đá. Cô bé nhúng cọ vào dòng nước, vẩy lên tán cây khô. Những chồi non xanh biếc mọc tua tủa, nở bung thành hoa đỏ rực hình những chiếc ô nhỏ. Cánh đồng hoa cúc dại biến thành những ngọn đèn lồng bồng bềnh chỉ với nét vẽ xoáy tròn.
Bỗng trận cuồng phong ập đến, những nét vẽ bắt đầu tan biến. Mai nghe thấy tiếng thì thào: 'Sáng tạo không ngừng mới giữ được màu sắc!'. Cô bé liền vẽ chiếc diều hình mặt trăng ôm lấy cơn gió, biến chúng thành đàn bướm pha lê. Họa Mi cười khúc khích, vẫy đuôi tạo ra cầu vồng nối thẳng về phòng ngủ của Mai.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, trên bàn học lấp lánh chiếc cọ thần bằng giấy màu. Từ đó, mỗi nét vẽ của Mai đều ẩn chứa phép màu của riêng em.