Trong khu rừng Cầu Vồng, Thỏ Trắng là cô bé luôn tràn đầy năng lượng. Một sáng nọ, bạn Sóc Tích Chu đưa cho Thỏ món quà – chiếc nơ đỏ lấp lánh. "Cậu cất kỹ nhé!", Sóc dặn. Thỏ hớn hở buộc nơ lên tai phải, đi khoe khắp rừng. Tiếng cười giòn tan của cô bé khiến cả khu rừng như sáng bừng.
Chiều hôm ấy, khi về đến nhà, Thỏ giật mình thảng thốt – chiếc nơ biến đâu mất! Đôi mắt nhoè đi vì nước mắt, cô bé ngồi thụt thõm dưới gốc sồi. "Buồn ơi là buồn…", Thỏ thì thầm, bàn chân nhỏ vẽ những vòng tròn lên mặt đất.
Bỗng tiếng ve kêu rộ lên. Nhím Xù chạy tới, hai má đỏ bừng: "Ai lấy cây bút chì màu của tớ?". Thỏ ngẩng đầu nhìn bạn đang giậm chân tức tối. "Khi giận dữ, tớ thường hít thở thật sâu như thế này…" – Thỏ đứng dậy làm mẫu, hai tay đặt lên bụng phồng xẹp theo nhịp. Nhím ngạc nhiên bắt chước theo, dần dần nụ cười trở lại trên môi.
Hai bạn cùng nhau đi tìm đồ đã mất. Gió mang đến tiếng cười khúc khích từ bụi cây phía xa. Sóc Tích Chu đang chơi ú òa với nơ đỏ của Thỏ trên tán cây! Thỏ nhảy cẫng lên reo vui, nhưng chợt nhớ lời mẹ dạy: "Hạnh phúc cũng cần được nuôi dưỡng". Cô bé ôm chiếc nơ vào lòng thì thầm cảm ơn và dán nhãn tên lên đó.
Tối đó, khi ánh trăng vừa lên, cả ba người bạn quây quần vẽ tranh. Thỏ dùng màu vàng tươi để kể về niềm vui gặp lại chiếc nơ. Nhím chọn màu tím than vẽ lại cơn giận ban chiều. Sóc thì nghịch ngợm pha trộn tất cả màu sắc. "Mỗi bức tranh là trái tim biết nói!" – Cô Hươu Sao đi ngang qua mỉm cười góp lời.
Hướng dẫn cho phụ huynh: Hãy cùng trẻ thực hành các phương pháp trong truyện khi xảy ra xung đột cảm xúc. Khuyến khích trẻ vẽ lại tâm trạng hoặc dùng búp bê để diễn đạt. Đừng quên khen ngợi khi trẻ biết cách điều chỉnh cảm xúc!