Trên cánh đồng Mặt Trời Mỉm Cười, chú diều giấy Diều cất mình bay cao. Hôm ấy, Diều khoác chiếc áo vàng rực như nắng, cười khúc khích khi được gió nâng đỡ:
‘Vui quá! Bay thật là thích!’
Bỗng mây đen ùn ùn kéo đến. Cơn gió hất Diều xoay tít, áo chú biến thành đỏ lựng. Diều gầm lên: ‘Gió xấu tính! Tao ghét bay!’
Chích Bông - chú chim bé nhỏ - sà xuống thì thầm: Hít thở này: Hít vào hoa thơm… Thổi bong bóng xà phòng…
Diều làm theo, áo dần xanh biếc như trời thu.
Buổi tối, Diều khóc nức nở khi thấy mình lủng lỗ. Cô Họa Mi hát ru: ‘Nỗi buồn như đám mây, sẽ tan khi ta chia sẻ…’ Sáng hôm sau, các bạn diều cùng vá lại vết thương cho Diều bằng những mảnh giấy ngũ sắc.