Trên ngọn đồi nắng vàng rực rỡ có một ngôi nhà kẹo mút kỳ lạ, tường làm từ bánh quy sô cô la, mái nhà phủ kẹo dẻo nhiều màu. Cậu bé Tùng sống ở đó cùng bố mẹ - hai nghệ nhân làm kẹo tài ba. Dù được yêu thương hết mực, Tùng vẫn buồn vì không có bạn chơi cùng.
Một chiều thu, Tùng phát hiện chiếc diều giấy hình cá đuối bị mắc trên cây táo. Cậu leo trèo giải cứu nó thì bất ngờ nghe tiếng nói: 'Cảm ơn cậu! Tớ là Bạch Tuộc Diều, bạn của gió!'. Tùng ngạc nhiên khi biết tất cả diều đều biết nói nhờ phép màu của mùa thu.
Từ đó, cậu cùng bố mẹ chế tạo những chiếc diều đặc biệt: Diều Hươu Cao Cổ có cổ dài chấm mây, Diều Thỏ Ngọc đuôi bông lau... Mỗi chiều, cả đồi rộn tiếng cười khi diều kể chuyện những vùng đất xa lạ. Nhưng rồi một cơn gió mạnh ập tới, làm đứt dây cả đàn diều. Tùng định chạy ra ngoài dù mẹ đã can ngăn.
Bố mẹ thấy vội ôm cậu vào lòng: 'Con à, giúp bạn rất tốt nhưng phải giữ an toàn chính mình trước'. Cả nhà cùng nghĩ cách dùng kẹo bông đường tạo mạng nhện dẻo bắt diều. Khi trời quang, những chiếc diều được sửa sang bằng giấy mới tinh, dây buộc được bện thêm sợi tình bạn.
Đêm đó, Bạch Tuộc Diều thì thầm: 'Tớ đã đi khắp nơi, nhưng nơi ấm nhất vẫn là nơi có người thân chờ đợi'. Tùng cười hạnh phúc, cậu hiểu rằng tình bạn đẹp nhất là khi được chia sẻ cùng gia đình.