Trên dải ngân hà lấp lánh, có một làng mây tên là Nimbus, nơi những ngôi nhà bồng bềnh làm từ bông pha lê, mái lợp bằng sợi nắng vàng. Ở đó, cô bé Luna sống cùng gia đình thợ dệt ánh trăng, mỗi đêm cô thêu những đường chỉ bạc lên tấm chăn bầu trời.
Một hôm, khi Luna đang ngắm sao Hôm nhảy múa, cô nghe tiếng nức nở khẽ. Một ngôi sao bé bằng hạt đậu nằm co ro trong lòng bàn tay cô, ánh sáng lập lòe: "Mình bị gió mạnh thổi lạc... không nhớ đường về chòm Bánh Quy rồi!" Luna quyết định giúp bạn ấy, hai bạn nhỏ cưỡi chiếc thuyền lá chuối khô lên đỉnh Trời Tối.
Giữa đường, đám mây Mập Ú chặn lại: "Muốn qua đây, hãy giải câu đố! Cái gì chỉ có một lần trong đêm mà đủ sức nâng cả vầng trăng?" Luna cười khúc khích: "Là giấc mơ của trẻ con ạ!" Đám mây vui vẻ hóa thành cầu vồng rực rỡ dẫn lối.
Đến nơi, sao nhỏ vẫn chưa sáng lại. Bỗng tiếng cười giòn tan của lũ trẻ làng mây vang lên, từng chuỗi âm thanh hồng cam tím hiện hình, đẩy sao bé nhẹ nhàng về tổ. Cả bầu trời bừng sáng với điệu waltz của muôn vì tinh tú. Ông trăng mỉm cười gửi tặng Luna chiếc kẹo bông vị quế, cô bé ngủ thiếp đi trong căn phòng đầy sao di động bằng giấy bạc.