Trên sa mạc Ngân Hà nơi những đụn cát lấp lánh như dải ngân hà, cậu bé Gió mười hai tuổi luôn mang theo cây kèn lá biết thổi ra những giai điệu vô hình. Một đêm, Gió gặp Lumos – hạt cát vàng óng phát sáng lập lòe đang bị lũ Cáo Bóng Đêm đuổi bắt. "Tớ mắc kẹt ở đây vì đánh rơi mảnh sao chổi của mình," Lumos thở dài. "Nếu không tìm lại, cả sa mạc sẽ mãi chìm trong bóng tối!".
Hai người bạn lao vào cuộc truy tìm đầy nghịch lý: Vượt qua Thung Lũng Đảo Ngược nơi cát rơi lên trời, Gió dùng tiếng kèn uốn cong trọng lực tạo cầu thang âm thanh. Lumos chiếu sáng những tảng đá biết trốn chạy để lộ bản đồ chìm. Họ gặp Bà Mụ Vải Vụn – người chỉ cách dệt vầng trăng khuyết từ sợi gió và ánh sáng.
Trận chiến cuối ở Lâu Đài Cát Tan Chảy đòi hỏi Gió phải thổi bản giao hưởng bằng… im lặng, còn Lumos phải tắt đi để phát hiện tia sáng mỏng manh nhất. Khi mảnh sao chổi được ghép lại, nó tỏa ra thứ ánh sáng kỳ lạ – màu Cát Vàng pha Xanh Gió – màu sắc chưa từng tồn tại trước đây.
Bà Mụ cười khúc khích: "Đôi khi, phá vỡ tất cả quy tắc chính là quy tắc tuyệt vời nhất!". Ánh sáng mới từ mảnh sao hóa thành hàng triệu đom đóm cát, viết lên trời đêm những nốt nhạc bằng vàng.