Giữa thung lũng Lá Xanh có một cánh rừng kỳ lạ tên Cầu Vồng Sáng Tạo. Những cây ở đây mọc ra quả hình ngôi sao, lá phát sáng lập lòe như đom đóm, và sương mai luôn nhuộm đủ bảy sắc mỗi khi bé Mai bước vào.
Một hôm, Mai phát hiện cây cổ thụ khóc những giọt nước bạc. ‘Sao cây buồn thế nhỉ?’ – em thì thầm. Bỗng chú Thỏ Ánh Kim nhảy tới, tai vẫy ra những hạt phấn vàng: ‘Rừng đang mất màu vì lũ Bóng Tối ăn mất ý tưởng! Chỉ ai dám nghĩ khác mới cứu được nơi này!’
Mai cầm cây bút thần bằng ngọc mà Thỏ đưa, vẽ lên không trung một chiếc xe đạp mây. Kỳ diệu thay! Những nét vẽ loang thành mây trắng, đưa em bay vút qua thác nước ngược dòng. Tại hang động Tối Âm, lũ Bóng Tối gầm gừ: ‘Đồ ngốc! Không ai thắng được quy tắc của bóng đêm!’
Nghĩ đến lời mẹ dạy ‘Sáng tạo là dám thử điều mới’, Mai lấy hạt dẻ làm trống, dùng tóc thắt dây đàn. Tiếng nhạc lấp lánh xua tan bóng tối. Cô bé vẽ tiếp cầu vồng bằng nước mưa, tạo ra dòng suối Ánh Tư Duy cuốn trôi những quy tắc cũ kỹ.
Khi bình minh ló dạng, cả khu rừng rung chuyển. Cây cổ thụ nở hoa thành những cuốn sách biết hát, đá cuội biến thành bánh quy hình tam giác. Thỏ Ánh Kim cười toe: ‘Cảm ơn trí tưởng tượng dũng cảm của em!’ Từ đó, mỗi khi ai đó nghĩ ra điều khác biệt, rừng Cầu Vồng lại tỏa sáng rực rỡ hơn.