Trong một khu rừng nhiệt đới rực rỡ, có chú sóc con tên Sóc Nhí luôn nhảy nhót trên những cành đa cổ thụ. Một buổi sáng, Sóc Như phát hiện dòng suối trong vắt ngày nào giờ đục ngầu, cá chết nổi lềnh bềnh. Cậu vội chạy đi tìm Cụ Rùa trăm tuổi – vị già làng thông thái nhất rừng già.
"Chúng ta phải họp hội đồng muông thôi!" – Cụ Rùa thở dài khi thấy lá phong đỏ úa sớm. Hươu, Nai, Thỏ, Chim Gõ Kiến tụ tập bên gốc cây bụi chuối. Chị Khướu hót véo von kể về những vụ cháy rừng phía Tây, anh Cú mèo thì thầm về bệnh dịch lạ trên cây sồi...
Bỗng từ xa vang lên tiếng cười giòn tan. Sóc Nhí leo lên ngọn cau, phát hiện nhóm trẻ em làng lân cận đang nhặt rác bờ suối. Cậu liều mình tiếp cận cô bé tên Mai đeo nơ hồng. Thật bất ngờ, Mai hiểu tiếng muông thú! Cả nhóm quyết định cùng nhau trồng thêm tre, đào hồ trữ nước và làm cầu dây leo cho sóc qua suối.
Mùa mưa tới, hạt giống mang tên "Hy Vọng" được gieo khắp triền đồi. Những bàn tay nhỏ xíu của bé Ngọc vun xới đất, đôi cánh của Chim Chích bới giun tưới cây. Sau 3 mùa trăng, khu rừng bừng dậy sức sống mới với hàng trăm bông hướng dương vàng rực nở dọc lối mòn. Dòng suối trở mình thành tấm gương khổng lồ phản chiếu niềm vui của muôn loài.
Từ đó, cứ vào mùa xuân, trẻ em cả vùng lại mang theo hạt giống và túi vải đến khu rừng. Họ gọi nơi đây là Rừng Tái Sinh – nơi những trái tim biết yêu thương Mẹ Đất sẽ mãi gieo mầm hạnh phúc.