Giữa lõi rừng cổ đại nứt nẻ vì hạn hán, một hạt mầm bé xíu mang tên Bé Mầm chui lên từ kẽ đất. Vỏ hạt lấp lánh ánh bạc khiến chú sóc xám tò mò dừng chân. "Cậu... cậu biết nói ư?" Sóc Xám giật mình khi nghe tiếng thì thầm. "Tớ cần giúp gốc Đại Thụ!" Bé Mầm run rẩy chỉ về phía cây thiêng nghìn năm đang khô quắt.
Suốt ba ngày đêm, hai người bạn nhỏ men theo mạch nước ngầm đã cạn. Bầy ve sầu trơ cánh khô khản giọng kể về đập nước khổng lồ do loài người xây chắn ngang sông. Sóc Xám vẫy đuôi loang lổ vệt dầu: "Nước đã mất sạch rồi!"
Khi hy vọng tưởng chừng tắt, Bé Mầm khóc. Giọt nước mắt lấp lánh rơi trúng hạt sương cuối cùng trên lá khô, bùng lên ánh chớp xanh. Thân hình bé nhỏ vươn cao thành cây non tỏa hàng ngàn hạt vàng. Gió cuốn chúng bay qua núi đá, mỗi hạt mầm chạm đất lại nở ra suối nước trong vắt.
Trưa hôm sau, những đứa trẻ làng bản tìm tới. Tay cầm cuốc nhỏ, chúng trồng từng cây non dọc hồ nước mới. Tiếng cười giòn tan hòa cùng bài ca của dòng sông thức giấc. Bức tường bê tông vỡ tan dưới rễ cây đang lớn...