Giữa khu rừng nhiệt đới rậm rợp, một chú sóc đất tên Lộc đang hì hục đào hố dưới gốc cây cổ thụ. Bỗng từ trên cao vọng xuống giọng nói khàn khàn: 'Cậu đang làm gì với rễ già của ta thế?'. Lộc giật mình ngước lên: 'Cháu... cháu đang tìm nước ạ! Suối nhà cháu đã cạn ba ngày rồi.'
Cây Bách trăm tuổi thở dài khiến những chiếc lá xanh khẽ rung rinh: 'Mùa khô đến sớm quá. Đây là dấu hiệu của Trái Đất đang sốt đấy! Nếu muốn cứu rừng, các con phải cùng nhau gieo hạt mới...'
Nghe lời chỉ dẫn, Lộc cùng bạn Thỏ Đế chạy khắp nơi kêu gọi muôn thú. Chị Hươu Sao mang theo túi hạt giống, bạn Chích Chòe dùng mỏ nhặt rác nhựa, đàn kiến tha lá khô về ủ phân. Cả khu rừng rộn rã tiếng cuốc đất và tiếng cười giòn tan.
Mưa lớn đổ xuống sau hai tuần miệt mài. Những mầm xanh đầu tiên nhú lên từ đất cằn. Cậu bé Quạ Đen nghịch ngợm nhất rừng bỗng reo lên: 'Tớ sẽ làm đèn năng lượng mặt trời bằng vỏ dừa để chúng mình có điện mà không đốt rừng!'
Mùa xuân năm sau, cả khu rừng ngập sắc hoa dại. Cây Bách già nở ra những quả thông vàng rực như những chiếc đèn lồng nhỏ xíu: 'Đây là phần thưởng cho lòng dũng cảm của các con! Hãy nhớ - mỗi chiếc lá là lá phổi, mỗi giọt nước là mạch máu của Mẹ Thiên Nhiên.'