Trong khu rừng Ánh Sương mờ ảo, có chú nhím tên Nhím Xù luôn đeo cặp kính tròn xoe. Một ngày nọ, những cơn mưa dữ dội đổ xuống không ngớt khiến suối tràn bờ, hang của muông thú ngập trong nước.
Nhím Xù lần theo dòng nước đến gốc cây sồi nghìn năm, nơi phát ra tiếng khóc thút thít. Trên cành cao, nàng tiên bé nhỏ Tiên Mây với đôi cánh mây xám xịt đang co ro. Hóa ra nàng đã mất bạn rồng lửa từ trăm năm trước, nỗi buồn khiến phép thuật mất kiểm soát.
『Nếu cậu tạo được cầu vồng bảy sắc, ta sẽ ngừng khóc!』 - Tiên Mây nức nở. Nhím Xù vội nghĩ cách: Chiếc lá sen đọng nước mưa hắt ánh mặt trời? Những viên đá quý trong hang dúi? Hay dùng chính những giọt mưa làm lăng kính?
Bỗng chú phát hiện đàn bướm đêm óng ánh bay qua vũng nước, tạo ra vệt sáng lung linh. Nhím Xù lập tức rủ các bạn thỏ trắng dùng mẹt tre hứng nước, sóc nâu mang những mảnh vỏ ốc lấp lánh xếp thành vòng tròn. Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào, cầu vồng nhỏ giữa rừng bừng sáng!
Tiên Mây cười rạng rỡ, đôi cánh chuyển màu hồng phấn. Cơn mưa tạnh hẳn, nước rút để lộ những nụ hoa súng tím biếc đầu mùa. Từ đó mỗi chiều tà, chiếc cầu vồng tí hon lại xuất hiện nơi góc rừng như lời nhắc về tình bạn kỳ diệu.