Giữa căn gác xép bụi bặm, Mai tình cờ phát hiện chiếc hộp sơn cũ kỹ có ánh sáng lấp lóa. Khi mở ra, cả không gian bỗng xoáy thành cơn lốc rực rỡ, hút cô bé vào thế giới nơi những đám mây mang hình cục tẩy, con suối chảy dòng màu nước.
"Chào mừng đến Vương Quốc Sáng Tạo!" - Chú Thỏ Màu Xám bỗng hiện lên, giọng buồn bã: "Cánh đồng ý tưởng của chúng tôi đang khô cằn vì bão Quên Tưởng Tượng. Chỉ có em mới vẽ lại được sắc màu bằng trí tưởng tượng của mình!"
Mai cầm cọ vẽ lên không trung, nét vẽ đầu tiên biến thành cầu vồng lấp lánh bắc qua thung lũng. Khi gặp hồ nước đóng băng, em hô biến chiếc lá vàng thành thuyền giấy đưa muông thâu vượt sóng. Đêm đến, em dùng sao đêm vẽ những chú cá phát sáng nhảy múa như pháo hoa.
"Sao em không vẽ đường tắt?" - Mai ngạc nhiên khi thấy chú Thỏ cứ loanh quanh núi đá. Chú Thỏ thều thào: "Chúng tôi đã quên mất cách nghĩ khác...". Thế là Mai nảy ý tưởng: Dùng nước mưa trộn bột hoa, tạo ra khinh khí cầu xà phòng đưa mọi người bay qua đỉnh núi.
Khi cơn bão Quên Tưởng Tượng ập đến, Mai phát hiện ra bí mật: Những nét vẽ nguệch ngoạc nhất lại tạo ra loài hoa đa sắc tỏa hương ngọt ngào. Cô bé liền dạy mọi người vẽ bằng trái tim thay vì tuân theo khuôn mẫu, khiến cơn bão tan biến trong tiếng reo hò.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mai thấy chiếc hộp sơn đã biến mất. Nhưng từ đó, mỗi trang vở của em luôn đầy ắp những ý tưởng kỳ lạ khiến cô giáo phải thốt lên: "Đây chính là phép màu sáng tạo!".