Giữa lòng thung lũng Xám xịt nơi mọi thứ chỉ mang một màu tro tàn, Mai - cô bé 10 tuổi với bộ tóc đen cột hai bím rối bù - lén mở chiếc hộp thiếc dưới gầm giường. Đôi cánh máy lò xo cũ kỹ đã hoàn thành, kết từ vỏ chai cũ và dây đồng hồ hỏng.
Bỗng đêm ấy, ngọn gió mang theo hạt phấn vàng óng thổi qua song cửa. Chúng tạo thành bản đồ tỏa sáng trên tường: "Tìm chúng tôi ở Rìa Vòm Trời, nơi cầu vồng hấp hối". Mai vội đeo đôi cánh tự chế, leo lên đỉnh tháp chuông làng. Cô nhảy. Giữa màn sương mù, đôi cánh rít lên âm thanh "chíu chít" nhưng vẫn nâng cô qua lớp mây dày.
Hòn đảo lơ lửng hiện ra như chiếc bánh sinh nhật bị bỏ quên: Những cây kem ốc quế mọc thành rừng, suối nước chanh chảy qua thảm hoa bỏng ngô. Nhưng tất cả đang dần mất màu. Một con tắc kè hoa vằn vện màu xám bò tới, lưỡi dài quấn lấy viên kẹo cuối cùng còn sót sắc đỏ: "Ta là Sắc Vương, kẻ bảo vệ chromatophore cuối cùng. Muốn cứu màu sắc, phải tìm được ba mảnh bản đồ giấu trong bão tuyết đường, sa mạc muối và hang động nhạc!"
Mai lấy ống nghiệm đựng trăng khuyết làm đèn pin, trộn mùn cưa kim loại với nước mưa axit tạo radar định hướng. Cô chế tạo xe trượt từ vỏ ốc biển khổng lồ, dùng màng nhện đông lạnh làm buồm...
Trong hang động pha lê biết hát, Mai phát hiện sự thật gây chấn động: Chính Sắc Vương đã hút cạn màu để ngăn con người phá hoại! Bằng chiếc đàn ghita làm từ răng khủng long hóa thạch, cô chơi bản nhạc khiến những viên ngọc ánh xà cừ rơi lả tả. Màu sắc bùng nổ thành cầu vồng xoáy ngược, Sắc Vương tan thành đàn bướm thủy tinh mang sắc tố về khắp thế gian.