Trong thung lũng Bốn Mùa nơi cỏ cây thay áo mỗi đêm, Linh – cô bé 10 tuổi với mái tóc tím biết thổi bay lá sồi – đang cố điều khiển cơn gió nhẹ để giúp mẹ phơi đồ. Bỗng một đám mây nhỏ xíu rơi ào xuống vườn, cuộn tròn như cục bông biết thút thít: "Tớ… tớ lỡ đánh rơi cầu vồng của gia đình rồi!".
Mây Nho – tên cô bạn mới – kể về vương quốc Cirrus nơi những đám mây dệt cầu vồng giữ trời đất cân bằng. Vì ham chơi, Nho đã làm gãy chiếc cầu thiêng khiến cả nhà cô bị kẹt giữa tầng mây. Linh đề nghị dùng phép thuật thời tiết bẩm sinh của mình giúp bạn, nhưng mỗi lần cố gọi nắng, tuyết lại rơi lả tả khắp thung lũng.
"Tim tớ đóng băng mất rồi!" Mây Nho khẽ thở qua làn sương mù. Linh chợt nhớ lời bà ngoại: "Phép thuật thực sự đến từ sự thấu hiểu, không phải sức mạnh". Cô bé ôm bạn mây đang run rẩy, kể về ngày cha cô – một phù thủy thời tiết – đã biến mất khi cố hàn gắn vết nứt tầng ozone. Tiếng nấc của Nho hòa vào gió, bất ngờ thắp lên chùm tia sắc màu xuyên qua mây.
Hai bạn trèo lên ngọn núi Thạch Thảo, nơi Linh phát hiện chiếc vòng charm của cha cài trên vách đá. Khi chiếc vòng chạm vào giọt nước mắt Mây Nho, cầu vồng vụn vỡ bỗng hiện hình như dải lụa vắt ngang trời. Từ đám mây xa, cả gia đình Nho ùa tới ôm cô bé mây tội nghiệp. "Chúng tôi tìm thấy nhau nhờ tình bạn của các con", giọng nói ấm áp của cha Linh vang lên từ tấm màn ánh sáng.
Mây Nho quyết định ở lại nửa năm giúp Linh học cách lắng nghe thiên nhiên, trước khi về nhà dệt những cầu vồng mới. Còn Linh thì hiểu ra, dù khoảng cách có xa, trái tim biết yêu thương sẽ luôn tìm được đường về.