Một buổi chiều nắng vàng rực rỡ, cậu bé Minh phát hiện chiếc hộp bí ẩn sau vườn nhà. Bên trong lấp lánh những lọ mực đủ màu cùng cây cọ lông vũ dịu dàng. Khi chạm vào, cọ vẽ bỗng dẫn cậu bay vút lên trời cao - nơi những đám mây trắng đang chờ đợi, thủ thỉ: "Chúng tôi là khoảng trống cho trí tưởng tượng của em!"
Minh hào hứng vẽ chú cá heo mắt tím bơi giữa mây, lập tức đám mây hóa thành sinh vật biển lượn vòng. Nhưng khi cậu vẽ ngôi nhà quen thuộc, mây bỗng tan biến. Cụ rùa thông thái hiện lên giải thích: "Nghệ thuật thật sự cần bay bổng, đừng bắt chước hiện thực!"
Đêm xuống, bầu trời úa tàn khi bọn trẻ trong làng chỉ vẽ theo khuôn mẫu. Minh quyết định dẫn đầu đoàn nghệ sĩ nhí thả diều sáng tạo: con diều hình vòng xoáy toán học của Hoa, chiếc lá biết hát của Tuấn. Mỗi ý tưởng độc đáo đánh thức dải ngân hà lấp lánh sắc màu.
Khi gặp đám mây đen xì cáu kỉnh, Minh dùng mực trong suốt vẽ gió vô hình. Đám mây bật cười sảng khoái hóa thành thác nước cầu vồng. Chú cú mập đi ngang liền thổi bong bóng chứa đầy tranh vẽ 3D lung linh.
Bình minh ló dạng, cả làng thức giấc trong tiếng reo hò. Bầu trời giờ là bức tranh sống động đang tự vẽ mình không ngừng - nơi những vì sao biết nhảy hiphop, mây hình kim tự tháp Ai Cập đùa giỡn cùng rồng lửa Việt Nam. Minh mỉm cười biết rằng: sáng tạo chính là phép màu không bao giờ cạn kiệt.