Một buổi chiều thu, cô bé Mai 8 tuổi phát hiện cánh cửa gỗ cũ phủ đầy nấm dạ quang trong góc vườn. Khi chạm tay vào những đốm sáng, cả thế giới bỗng đảo lộn! Cô lạc vào vương quốc Babelar - nơi mọi thứ chỉ còn hai màu đen trắng. Chú rồng con lông xù Batô giải thích: "Phép màu sắc tố biến mất vì trí tưởng tượng của muôn loài đã ngủ quên!"
Với cây cọ thần bằng lông phượng hoàng, Mai bắt đầu hành trình tô màu lại thế giới. Cô vẽ cầu vồng bằng nước mưa đựng trong vỏ ốc, tạo mặt trời từ những nốt nhạc lấp lánh. Mỗi nét vẽ lại đánh thức sinh vật kỳ lạ: Những chú nai có sừng là cây đàn piano, đàn cá heo phun ra dải lụa ngũ sắc.
Thử thách lớn nhất xuất hiện khi cô gặp Thần Bóng Đêm - hiện thân của nỗi sợ thất bại. "Sáng tạo chỉ là trò trẻ con!" - Hắn gầm lên và xóa sạch những bức tranh. Mai liền dũng cảm hát bài ca mẹ dạy, giọng ca trong trẻo biến mực đen thành hàng ngàn bướm lấp lánh. Khi điệu nhạc vang lên, cả vương quốc bừng tỉnh trong vũ điệu sắc màu.
Từ đó, mỗi khi Mai mở cuốn sketchbook, những sinh vật từ Babelar lại thủ thỉ: "Hãy vẽ tiếp giấc mơ của con!" Và cô biết rằng, trí tưởng tượng chính là phép thuật tuyệt vời nhất không bao giờ cạn kiệt.