Cô Bé Lan và Chiếc Ví Nhặt Được
Trong một ngôi làng nhỏ ven rừng, cô bé Lan 8 tuổi với mái tóc tết bím thường tung tăng đến trường trên con đường đất nhuốm màu nắng vàng. Một hôm, trên đường về nhà, Lan chợt thấy vật gì đó lấp lánh dưới gốc cây đa cổ thụ. Cúi xuống nhặt lên, em giật mình: Một chiếc ví da cũ kỹ nhưng chứa đầy tiền và giấy tờ!
– Ôi! Chắc có người đánh rơi mất rồi… – Lan thì thầm, lòng bồn chồn. Tiếng quảng cáo đồ chơi mới từ cửa hàng gần đó vọng đến, nhưng em lắc đầu: “Không! Đây là tiền của người ta, mình phải trả lại thôi!”
Chiều hôm ấy, Lan nằng nặc đòi mẹ dẫn đến đồn công an. Khi thấy bà lão mắt đỏ hoe nhận lại chiếc ví, em mỉm cười tươi như hoa: – Cháu tìm thấy ví của bà ở gốc cây đa ạ!
Bà cụ xiết chặt tay Lan: “Cảm ơn cháu gái ngoan. Nhờ cháu trung thực mà bà có tiền chữa bệnh cho ông rồi!”. Trên đường về, mẹ xoa đầu Lan: – Con khiến mẹ tự hào lắm!
Sáng hôm sau đến lớp, Lan phát hiện bạn Hoa ngồi cuối lớp cứ cúi gằm mặt. Thì ra, Hoa không có tiền mua bút vẽ. Không ngần ngại, Lan xé nửa tập giấy trắng, đẩy hộp bút màu sang: “Tớ dùng không hết đâu! Cậu dùng chung với tớ nhé?”
Từ đó, hai đứa trẻ thành bạn thân thiết. Mỗi chiều, tiếng cười giòn tan của chúng lại rộn rã khắp con đường làng, nơi những chú chim sẻ nhảy nhót như vẫy chào tấm lòng nhân hậu...
Bài Học Nhỏ
- 🍃 Trung thực như Lan giữa cám dỗ
- 🌸 Sẻ chia giúp bạn vượt khó
- 🐦 Lòng tốt lan tỏa hạnh phúc