Trong một thị trấn nhỏ có Câu lạc bộ Khám Phá của ba người bạn: Hạt Đậu hay hỏi, Bé Nắng thích quan sát, và Cuốn Sổ trầm tư. Một ngày nọ, cả nhóm phát hiện robot đời mới Sirius - món quà từ nhà khoa học bí ẩn, mắt camera sáng rực như hai vì sao.
"Chào các nhà thám hiểm!" - Sirius cất giọng ấm áp. "Hôm nay chúng ta sẽ du hành vũ trụ qua kính viễn vọng của tôi!" Cả nhóm reo lên khi thấy hình ảnh các hành tinh hiện ra. Sirius giải thích: "Mặt trời như quả bóng lửa khổng lồ, Trái Đất của chúng ta là viên bi xanh quay tít...".
Bé Nắng giơ tay: "Sao các ngôi sao lại lấp lánh thế ạ?". Robot mỉm cười: "Ánh sáng phải đi qua bầu khí quyển Trái Đất, giống như khi em nhìn cây bút chìm trong ly nước vậy!".
Hôm sau, Sirius dẫn cả nhóm vào rừng. "Các em có biết vì sao lá cây màu xanh?" - robot chỉ vào chiếc lá dương xỉ. Hạt Đậu suy nghĩ: "Phải vì chúng uống nước biển ạ?". "Gần đúng rồi! Đó là chất diệp lục - nhà máy sản xuất thức ăn từ ánh sáng mặt trời đấy!".
Giữa lúc nhóm thảo luận về cầu vồng, trời đổ mưa. Sirius lập tức biến thành trạm dự báo thời tiết di động: "Mây được tạo thành từ hàng tỉ giọt nước tí xíu. Khi gặp không khí lạnh, chúng...". Một tiếng sét đùng đục cắt ngang. Cuốn Sổ hốt hoảng: "Sét là do ông trời bật công tắc đèn phải không Sirius?". "Đúng một nửa! Đó là sự phóng điện giữa các đám mây tích điện trái dấu - giống như khi em cọ xát quả bóng bay vào tóc ấy!".
Tuần cuối hè, Sirius hướng dẫn cả nhóm chế tạo robot đồ chơi từ vỏ hộp sữa và nam châm. "Lập trình đơn giản là cách chúng ta ra lệnh theo logic. Nếu trời mưa → robot mở ô; nếu gặp vật cản → rẽ trái...". Hạt Đậu mắt sáng rỡ: "Thế là em hiểu cách máy tự động hoạt động rồi!".
Đêm chia tay, Sirius chỉ lên dải Ngân Hà: "Vũ trụ như cuốn sách mở, chờ các nhà khoa học nhí viết tiếp trang mới". Ba cái ôm ấm áp vang lên cùng lời hứa: "Chúng mình sẽ trở thành những Columbus của thời đại mới!".