Trong khu rừng tre xanh mướt nơi dòng sông Quế uốn lượn, có chú tê tê nhỏ tên Cuội nổi tiếng với bộ vảy lấp lánh và chiếc mũi nhạy cảm. Một sáng nọ, Cuội giật mình khi nghe tiếng răng rắc từ gốc tre cổ thụ. Cây tre nghiêng hẳn về phía dòng sông, bộ rễ trơ trọi đang dần nhổ bật khỏi mặt đất.
Cuội vội dùng móng vuốt sắc bén đào bới thì phát hiện những đường hầm chằng chịt. 'Ầm ầm!' - Tiếng động ồn ào vang lên khi đàn rái cá nước mát lấp lánh nhoài ra từ hố đất. Chúng lấm lem bùn đất nhưng ánh mắt thì đượm buồn: 'Xin lỗi bạn, bọn mình cần xây nhà mới vì hang cũ đã sập...'
Cuội nhìn cây tre oằn mình trong gió, rồi lại nhìn đàn rái cá tội nghiệp. Bỗng chú phát hiện chiếc lá tre khô xoay tít trong dòng nước. 'Này các bạn! Nếu chúng ta đào kênh dẫn nước ra xa gốc tre, các bạn vừa có nước sinh hoạt, vừa không làm hỏng rễ cây nhé!'
*** Bạn nhỏ ơi, theo em Cuội nên dùng vật liệu gì để ngăn đất sạt lở khi đào kênh nhỉ? ***
Cả nhóm hì hục dùng tre già làm xẻng, lấy lá chuối khổng lồ làm máng dẫn. Khi dòng nước mới lượn lờ ôm lấy chiếc hồ nhỏ, đàn rái cá reo vui trong ngôi nhà nửa nổi nửa chìm. Cây tre già vươn thẳng thớm như cột chống trời, tỏa bóng mát cho muôn loài tụ họp nghe Cuội kể chuyện giải quyết khó khăn.