Trong khu rừng Lá Thầm, nơi những cây cổ thụ biết thì thào chuyện cổ tích, có chú cáo đốm tên Mật hay xấu hổ vì bộ lông loang lổ. Một hôm, khi thấy bạn bè khoe khoang thành tích, Mật huyên thuyên: "Tớ vừa tìm thấy chiếc lông vàng của Thần Mặt Trời!"
Cả khu rừng xôn xao. Nhưng từ hôm đó, những cây thông già bỗng im bặt. Chú nhím con Hoàng Tử - người bạn thân nhất - thì thào: "Cây cối buồn vì lời nói dối..."
Đêm ấy, cú già Khắc Nghiệt gõ cửa hang cáo: "Sự dối trá đã làm tắc nghẽn dòng chảy chân thật. Chỉ tiếng nói từ trái tim trong trẻo mới đánh thức rừng già."
Mật lặng người nhớ lại lời mẹ dạy: "Con đừng sợ khiếm khuyết, hãy sợ sự giả tạo." Sáng hôm sau, chú đứng run rẩy giữa bãi cỏ, cúi đầu thú nhận mọi chuyện. Từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống đất...
Bỗng trăm ngàn lá cây rung lên rì rào. Những chùm hoa đỗ quyên nở rộ như pháo hoa, tạo thành chiếc vương miện lấp lánh đặt lên đầu Mật. Cú già mỉm cười: "Lòng can đảm của cậu còn quý hơn vàng."